Thám tử Thiên Minh chia sẽ những truyện ngắn hay trong những lần điều tra phá án là những câu chuyện chất chứa đầy kỹ niệm mà chúng tôi muốn chia sẽ đến bạn đọc
Top 8 truyện ngắn thám tử điều tra phá án
Em biết không! Nếu em đi trái tim này buồn biết mấy
Tôi hiện tại đang làm việc cho một tập đoàn mỹ phẩm rất lớn ở Mỹ. Cuộc sống của tôi rất sung túc và đầy đủ. Làm việc ở một đất nước xa xôi nhưng trong tim tôi, hình bóng quê nhà chưa bao giờ phai nhạt. Vì vậy cứ mỗi khi công ty có dịp nghỉ lễ dài ngày là tôi lại khăn gói về Việt Nam để vui chơi và nghỉ ngơi. Tôi cảm thấy mình là một người phụ nữ trưởng thành và khôn ngoan. Mùa hè năm ngoái. tôi quyết định dành kỳ nghỉ của tôi bên bạn bè, với những buổi tiệc tùng, đi vũ trường. Nhưng thật bất ngờ tôi đã gặp tình yêu của đời tôi thông qua sự giới thiệu của bạn bè.
Trong một thời gian dài tôi đã tự hỏi mình phải làm gì để chinh phục anh, tôi không thể thoát khỏi suy nghĩ của mình về anh ấy. Tôi cảm thấy giống như một nàng công chúa điên cuồng trong tình yêu.
Chúng tôi đã dành tất cả thời gian bên nhau. Chúng tôi đến quán bar, tiệc tùng, vũ trường …. Chúng tôi chia sẻ tất cả mọi thứ, chúng tôi nói chuyện về cuộc sống. Anh rất dịu dàng và đã cho tôi một tình yêu rất nồng cháy.
Mùa hè trôi qua rất nhanh và đã đến lúc tôi phải quay trở lại Mỹ. Tôi cảm thấy rất bối rối. Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra với cuộc sống của mình. Tôi không biết phải nói như thế nào với anh về sự ra đi này. Bữa ăn tối cuối cùng của chúng tôi đều im lặng….Chúng tôi ngồi nhìn nhau và thở dài. Tôi cố gắng để bắt đầu một cuộc trò chuyện nhưng không thể. Cuối cùng tôi vẫn phải ra đi. Khoảng bẩy ngày sau, anh đột nhiên nói với tôi là anh muốn chia tay. Khi nghe anh ấy nói điều đó, tôi đã khóc rất nhiều.
Anh ra đi mà không một lời giải thích. Tôi đành nhờ một người bạn thân thuê thám tử tư uy tín để điều tra xem có phải anh đã nhanh chóng có một người đàn bà khác ngoài tôi hay không. Trái tim tôi đau nhói khi biết anh ấy đã phải lòng một cô nhân viên trong quán bar mà chúng tôi vẫn thường hay lui tới. Tôi đã đau khổ rất nhiều vì anh không yêu tôi nữa. Tôi có nên quay trở về Việt Nam một lần nữa hay không?
Xin lỗi anh, em có tất cả nhưng thiếu anh
Mấy tháng trước, người bạn trai lâu năm nói lời chia tay với tôi trên facebook. Không có lựa chọn nào khác, tôi chấp nhận chia tay khi biết rằng anh không còn yêu tôi như xưa nữa.
Gần đây con tim tôi lại rung động trở lại khi có một anh chàng cố gắng để làm quen với tôi. Anh tán tình tôi bằng những lời lẽ hết sức có cánh. Tôi cảm giác mình đang ở trên chín tầng mây. Tôi không ngừng suy nghĩ về anh. Nhưng cũng rất thận trọng vì tôi không muốn mình bị tổn thương một lần nào nữa. Chiến thắng trong một cuộc thi âm nhạc khiến tôi rất vui mừng. Cũng ngay trong ngày hôm đó, anh gửi tin nhắn chúc mừng buổi biểu diễn thành công của tôi nhưng vì bận rộn nên tôi quên bẵng không trả lời anh.
Hai tuần sau, tôi lại nhận được tin nhắn của ấy và lần này tôi đã trả lời ngay lập tức. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện thân mật hơn. Anh tốt bụng, yêu thương, chăm sóc tôi vô cùng chu đáo. Anh đã để lại trong tôi những khoảnh khắc kỳ diệu tôi không bao giờ có thể quên. Anh làm tôi cảm thấy đặc biệt cho đến khi mọi thứ bắt đầu thay đổi. Tôi nghe bạn bè nói rằng họ bắt gặp anh hẹn hò với một cô hoa khôi trường đại học. Tôi muốn nghe anh ấy trực tiếp nói anh ấy không yêu tôi nữa. Thật buồn là anh vẫn khăng khăng phủ nhận trong khi thám tử tư uy tín khẳng định chuyện anh ngoại tình là có thật.
Tôi thật ngốc nghếch khi cố gắng nắm lấy những gì không phải của tôi. Tôi nhớ lại những lần chúng tôi đã trải qua mà tôi không ngừng khóc. Anh đã thay đổi rất nhiều! Tôi không thể tin những gì tôi mà thám tử nói. Tôi đã bị tổn thương sâu sắc. Tôi vẫn còn yêu anh ấy , nhưng tôi phải để cho anh đi. Có lẽ chúng tôi đã không thuộc về nhau. Tôi cầu nguyện cho anh mãi hạnh phúc…….
Kẻ nói dối và người tình thứ 3
Tôi nhớ người yêu cũ của tôi. Em là người ảnh hưởng cuộc sống của tôi sâu sắc. Tôi yêu em rất nhiều nhưng tôi không thể ở bên em được nữa. Tôi thậm chí không thể nói chuyện với em và nói với em tôi yêu em rất nhiều. Tôi giận bản thân mình vẫn còn yêu một người đã khuất. Tôi không đủ dũng cảm để quên đi tất cả. Tôi buộc mình phải giữ tất cả mọi thứ thuộc về em. Tôi có cảm giác hạnh phúc khi biết rằng em vẫn ở bên tôi và sẽ luôn luôn có mặt bất cứ khi nào em cần.
Ngày đó, ấn tượng của tôi về em là một cô gái đen nhẻm, thông minh nhưng cũng rất bướng bỉnh. Tôi không thích em, không thích tất cả mọi thứ em làm. Trớ trêu thay, ghét của nào trời cho của ấy và càng nói chuyện tôi càng thích thú cá tính ấy. Em tuyệt vời như vậy. Tôi cảm ơn chúa đã mang em đến bên tôi để soi sáng cuộc sống cô độc mà tôi có. Tôi đã không sợ bóng tối nữa vì có em.
Em đã làm sáng lên trái tim tôi … linh hồn của tôi .. tất cả mọi thứ của tôi. Thật đáng tiếc, do ghen tuông nên tôi đã làm tổn thương em. Tôi không cho phép em qua lại với bất cứ người đàn ông nào. Tôi còn thuê thám tử uy tín hà nội để theo dõi em xem em có làm gì có lỗi với tôi không. Em là một cô gái trong trắng ngoan hiền nên tất nhiên những điều tôi làm với em khiến em không thể chịu nổi. Trong một chiều mưa tầm tã, em đã rời xa tôi mãi mãi vì vội vã trở về nhà tôi khi tôi bắt em phải qua gặp tôi gấp.
Ngày em ra đi, tôi như phát điên phát dại, bố mẹ tôi phải đưa tôi đi bệnh viên tâm thần để điều trị. Những ngày đầu ở trong viện, tôi không ngừng la hét, gặp bất cứ một cô gái nào đi ngang qua tôi đều chạy đến ôm chặt lấy, khóc lóc thảm thiết. Thời gian qua đi, tôi dần dần cũng vượt qua được cú sốc. Tôi không còn đau đớn như trước nữa, tôi nghĩ đến gia đình, bố mẹ tôi nay đã già, ngoài bẩy mươi mà vẫn phải còng lưng nuôi một đứa con tâm thần.
Tôi ra viện, bắt đầu lại một cuộc sống mới. Nay tôi đã lập gia đình, có hai đứa con trai, vợ chồng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Chúng tôi cùng nhau làm ăn và đã xây dựng được một cơ ngơi hoành tráng nhưng hình bóng em trong tâm trí tôi sẽ không bao giờ phai nhạt.
Chắc có một người vẫn yêu một người
Thằng Hoàng em trai tôi gọi tôi, nó bảo có việc gấp. Tôi tức tốc chạy đến. Kít…rầm… tôi đau quá.
Tỉnh dậy trong trạng thái mơ màng, đau tôi đau như búa bổ. Tôi bị sao vậy, tại sao tôi lại nằm đây. Một cô gái khuôn mặt dễ thương, nước da trắng bóc bước đến. Tôi như bị hút hồn bởi thân hình quyến rũ ấy.
Bác sĩ bước vào, cô gái biến mất. Ông bác sĩ giọng ồm ồm bảo tôi chỉ bị gãy tay thôi, vùng đầu hơi bị tổn thương và tôi có thể về được. Về nhưng về đâu, tôi là ai, tôi không nhớ gì cả, ông bác sĩ đưa tôi đi kiểm tra. Họ bảo tôi bị chứng mất trí nhớ, có thể là do vụ tai nạn.
Tôi đến sở cảnh sát để xác nhận thân phận, cô gái ấy lại đi theo tôi, cố ấy bảo tôi phải giúp cô ấy một việc. Nhưng người không quen biết thì tại sao tôi phải giúp cô ấy, không được cô ấy đẹp quá, Thảo cái tên cũng rất đẹp. Thảo đã chết và không siêu thoát được, cô nhờ tôi điều tra nguyên nhân cái chết của mình.
Tôi đến trung tâm dịch vụ thám tử tư để nhờ người điều tra vụ án mạng này. Suốt một tháng đó, tôi đi cùng Thảo đến bao nơi để tìm lại kí ức của mình, chúng tôi đã có biết bao kỉ niệm đẹp. Hình như tôi yêu Thảo mất rồi, không được, chúng tôi không cùng thế giới.
Hôm ấy, tôi cùng Thảo đến nơi mà Thảo sống trước khi chết, vô tình gã áo đen cầm con dao chạy từ trong nhà Thảo ra vấp ngã đụng trúng tôi. Hắn nắm lấy tay tôi bỏ chạy.Tôi vùng ra và báo cảnh sát.
Khi tôi và hắn đang giằng co, thì cảnh sát đến, hắn nói hắn biết tôi, tôi là anh trai hắn. Không thể nào, cảnh sát đưa chúng tôi về đồn. Thảo chạy theo tôi trong khi không ai trông thấy cô ấy.
Ở đồn cảnh sát, Hoàng đã thú nhận tất cả, Hoàng là người đã giết Thảo, cậu bỏ quên hung khí gây án ở dưới tủ nên đến lấy. Hoàng bảo đêm ấy, vì thiếu tiền, nó đã năn nỉ tôi đi đến một nơi và nhà Thảo chính là mục tiêu. Hoàng đang ăn cắp những đồ đạc trong nhà Thảo thì bị tôi can ngăn, trong lúc giằng co, cô gái đã về và phát hiện có người lạ trong nhà mình, Thảo hét toáng lên. Hoàng chộp con dao gọt hoa quả trên bàn đâm một nhát vào bụng cô gái, rồi nắm tay tôi chạy, chẳng may con dao rơi lại dưới đất, không kịp nữa, nó đá con dao xuống dưới tủ.
Tôi và Hoàng bị đưa vào trại giam. Bây giờ thì tôi đã nhớ lại tất cả. Tôi là người đã giết Thảo, giết mối tình đầu của tôi. Thảo đứng ở cửa buồng giam, gương mặt dần tan vào không khí, Thảo quay lưng và bỏ đi trong nước mắt.
Thám tử và cuộc tìm kiếm phát hiện người rừng
Ở một khu rừng rộng, hàng chục người thám tử của chúng tôi đang chia nhau ra thành nhiều nhóm nhỏ để tìm ra một bộ hài cốt của người chiến sĩ có thể đã hi sinh ở nơi đây trong khi đang làm nhiệm vụ. Ai hi sinh ở khu rừng này đều đã tìm thấy hài cốt hoặc xác nhưng người chiến sĩ này đã tìm kiếm hai tháng rồi mà vẫn không thấy gì. Người nhà đang rất lo lắng thì bỗng chúng tôi đã có đầu mối để tìm hơn.
Hai tháng nay, ngày nào đội thám tử tư chúng tôi đều làm việc cật lực, mọi ngõ ngách của khu rừng này đều không bỏ xót nhưng dấu hiệu một bộ xương cốt vẫn không còn. Việc này còn khó tìm hơn một đứa trẻ bỏ nhà ra đi hay theo dõi một người chồng đang ngoại tình, không chút manh mối chỉ biết cùng tìm và tìm với gia đình.
Hằng ngày, các anh kiểm soát lâm cũng chỉ cho chúng tôi hai tiếng để kiểm tra vì sợ chúng tôi là những bọn buôn gỗ lậu giả dạng nên việc tìm kiếm cũng rất khó khăn và triển khai nhanh chóng. Vào ngày hôm nay đang tìm kiếm thì chúng tôi nghe thấy tiếng hét của một bạn thám tử trong đoàn, nhanh chóng tất cả các thám tử còn lại liền chạy đến nơi có tiếng hét thì thấy bạn thám tử kia bị mắc vào một cái bẫy đang treo ngược đầu trên một cành cây.
Bất ngờ trước hoàn cảnh này, sau khi đưa bạn thám tử tiếp đất an toàn đầu mối được đặt ra ở đây là tại sao lại có bẫy bắt thú rừng ở đây? Chúng tôi đi tìm và hỏi các anh kiểm lâm thì các anh đều không biết và tất nhiên một kiểm lâm không thể bắt thú rừng như vậy dù cho nó có hung dữ hay không.
Chúng tôi lờ mờ đoán được rằng chắc chắn có người sống ở đây và đang săn bắt thú rừng để ăn qua ngày vì vậy chúng tôi đã thấy rất nhiều xương thú ở khắp khu rừng. Tìm một lúc nữa, chúng tôi phát hiện giữa khu rừng có một cái hang nhỏ được che bởi lá cây mà các thám tử đã bỏ qua hoàn toàn. Sau khi đi vào trong xem, chúng tôi phát hiện có người đang sống trong đó thì bỗng lúc này gia đình của chiến sĩ kia đang đi sau lưng bọn tôi hét lên: ” Quân, anh còn sống”.
Sáng hôm sau, chúng tôi nhận được sự cảm ơn sâu sắc của gia đình vì không chỉ tìm hài cốt mà còn tìm được người còn sống. Anh chiến sĩ này không dám chạy ra khỏi rừng vì đã mất bạn bè và không nhớ đường ra, còn nghĩ rằng các anh kiểm lâm là giặc nên trốn trong cái hang này để sinh sống. Nhưng giờ anh ấy đã được sống tự do trở lại.
Rất tiếc vì em đã thấy anh cùng người ấy
Người dưng còn thương nhau tại sao anh em một nhà lại rắp tâm hại nhau, vụ án ly kỳ cũng được các thám tử giải mã qua camera mini bí ẩn
Đã bao lần anh nghĩ cho cái cảm giác của em và con chưa. Chưa. Em dám chắc anh chưa từng nghĩ vậy, anh đã thật quá vô tâm…Trong tâm trí anh chỉ đơn giản một lời xin lỗi là xong. thật sự anh đã sai lầm. Một nỗi đau anh gieo cho một con người không phải một lời xin lỗi là qua tất cả. Nếu mỗi chuyện đơn giản như anh nghĩ thì em đã không phải mất tiền thuê thám tử tư Sài gòn, không phải ra đi cho cả gia đình mình tan vỡ…Và cái ngày ấy anh cũng chỉ dơn giản một lời xin lỗi là em đã bỏ qua tất cả,….
Mọi chuyện thật đã không như anh nghĩ. Mọi chuyện em vẫn có thể bỏ qua cho anh, nhưng anh chưa từng nghĩ cảm giác chờ đợi ở nơi mẹ con em. Mẹ con em thèm lắm một vòng tay yêu thương và che chở từ anh, một buổi sinh nhật của con cũng không có anh, bữa cơm gia đình cũng ăn dở,…Anh đã thật sự thay đổi.
Em đã nhiều lúc tự nhủ lòng mình phải luôn kiên cường vượt qua, vị tha tất cả vì gia đình của mình,…nhưng mọi cố gắng của em chỉ đi về nơi xuất phát. Anh đã đạp đổ tất cả.
Sao trên đời này lại trá ngang như vậy, anh đã có gia đình rồi mà, đã đầy đủ mà sao lại muốn thêm một thứ gì đó không phải của anh. Để rồi bao nhiêu cực khổ mình em chịu lấy….Muốn ăn, muốn chơi anh đừng cưới em, để rồi một thiên thần nhỏ lại chịu khổ lây. Con bé thật không có lỗi gì trong chuyên này, nhưng nó lại chịu khổ vì hai chúng ta. Anh đã thật quá ích kĩ.
Giờ này khi không còn em và con, mọi ăn năn của anh đã bằng thừa. Câu xin lỗi em muốn nghe nay đã không còn giá trị nữa rồi. Không anh trái đất này vẫn quay, mọi vật điều phát triển. Mẹ con em cũng vậy, em sẽ nuôi dạy con tốt trên chính đôi tay, trái tim của một người mẹ. Hai thiên chức thiêng liêng ấy em sẽ cố gắng hoàn thành. Mong anh sớm có một hạnh phúc mới, khi chọn ai rồi thì đừng làm tổn thương nhau.
Em cảm ơn vì đã nói câu từ chối
Đã bao lần anh nghĩ cho cái cảm giác của em và con chưa. Chưa. Em dám chắc anh chưa từng nghĩ vậy, anh đã thật quá vô tâm…Trong tâm trí anh chỉ đơn giản một lời xin lỗi là xong. thật sự anh đã sai lầm. Một nỗi đau anh gieo cho một con người không phải một lời xin lỗi là qua tất cả. Nếu mỗi chuyện đơn giản như anh nghĩ thì em đã không phải mất tiền thuê thám tử tư Sài gòn, không phải ra đi cho cả gia đình mình tan vỡ…Và cái ngày ấy anh cũng chỉ dơn giản một lời xin lỗi là em đã bỏ qua tất cả,….
Mọi chuyện thật đã không như anh nghĩ. Mọi chuyện em vẫn có thể bỏ qua cho anh, nhưng anh chưa từng nghĩ cảm giác chờ đợi ở nơi mẹ con em. Mẹ con em thèm lắm một vòng tay yêu thương và che chở từ anh, một buổi sinh nhật của con cũng không có anh, bữa cơm gia đình cũng ăn dở,…Anh đã thật sự thay đổi.
Em đã nhiều lúc tự nhủ lòng mình phải luôn kiên cường vượt qua, vị tha tất cả vì gia đình của mình,…nhưng mọi cố gắng của em chỉ đi về nơi xuất phát.
Anh đã đạp đổ tất cả.
Sao trên đời này lại trá ngang như vậy, anh đã có gia đình rồi mà, đã đầy đủ mà sao lại muốn thêm một thứ gì đó không phải của anh. Để rồi bao nhiêu cực khổ mình em chịu lấy….Muốn ăn, muốn chơi anh đừng cưới em, để rồi một thiên thần nhỏ lại chịu khổ lây. Con bé thật không có lỗi gì trong chuyên này, nhưng nó lại chịu khổ vì hai chúng ta.
Anh đã thật quá ích kĩ.
Giờ này khi không còn em và con, mọi ăn năn của anh đã bằng thừa. Câu xin lỗi em muốn nghe nay đã không còn giá trị nữa rồi. Không anh trái đất này vẫn quay, mọi vật điều phát triển. Mẹ con em cũng vậy, em sẽ nuôi dạy con tốt trên chính đôi tay, trái tim của một người mẹ. Hai thiên chức thiêng liêng ấy em sẽ cố gắng hoàn thành. Mong anh sớm có một hạnh phúc mới, khi chọn ai rồi thì đừng làm tổn thương nhau.
Kể về một lần em mắc lỗi có thật không
Là một con người thì phải biết dằn lòng mà suy nghĩ, đừng dại dột quyết đoán một thứ gì rồi ân hận, và thốt lên từ: GIÁ NHƯ…Mọi chuyện xảy ra từ một buổi ăn sáng của gia đình, khi mẹ tôi nấu cháo cho cả nhà. Cô vợ vừa ăn xong là ói tới tấp,…Thấy vậy mẹ tôi đùng đùng nổi giận, cuốn hết đồ đạc và hối hả đi về quê…Trong lúc vội vàng mẹ đã không để ý và rồi hậu quả đáng tiếc xảy ra, mẹ tôi đã bị tai nạn và qua đời,…
Tôi bắt đầu chán ghét cô vợ, tôi hận đời, tôi lang thang, sáng tối đắm mình trong men rượu, tôi chẳng còn biết trời đất là gì…Và đơn li dị tôi cũng đưa em.
Năm tháng đã trôi qua, tôi đã không thèm để ý tới cảm giác của cô vợ. Nghe người ta nói bóng gió là vợ tôi ngoại tình. Tôi càng tức điên lên, tôi đã âm thầm thuê thám tử tư Sài Gòn giám sát em…Và sự thật không phải như vậy, em đi thâu đêm, suốt sáng là để tìm tôi, nhìn cô vợ trong đêm mà lòng tôi đau như cắt.
Sự thật còn đau lòng hơn là em đã có mang, bào thai đã được năm tháng, vậy là kể từ ngày mẹ ra đi là em đã có mang…Lúc biết tin tôi đã không kiềm nén được cảm xúc. Tôi chạy đến ôm chầm lấy vợ, khóc thảm như một đứa trẻ lạc đường. Vợ chồng tôi đưa nhau về nhà, tôi đã xin lỗi em, và em đã tha thứ mọi lỗi lầm, nhưng sao trong thâm tâm tôi lại rai rứt thế này, tại tôi mà cuộc sống vợ chồng ra như vậy, chút nữa là mất cả vợ lẫn con.
Em ói không phải vì chê mẹ nấu không ngon, mà em đang bị nghén,…vậy mà tôi không thèm nghe một lời giải thích của em. Vợ mang thai năm tháng, ốm nghén từng ngày mà không có tôi bên cạnh, những lúc em cần giúp đỡ thì không có ai. Anh đã sai thật rồi vợ ơi…Anh đã bắt em và con ngày đêm lặng lội tìm anh…Nếu như tôi bình tĩnh suy xét mọi chuyện thì không có ngày hôm nay. Mẹ đã vẫn còn đây, vợ không phải khóc sầu một mình,…Giờ này hai từ giá như tôi thốt lên liệu còn quá muộn không?!
Nguồn bản quyền bài viết: https://thamtuthienminh.com/tham-tu-binh-duong/